Mạng xã hội mới đây lan truyền một đoạn video, ghi lại tình huống giao thông “khó đỡ”, khi một tài xế lái ô tô bán tải thản nhiên đi ngược chiều, thậm chí dừng chờ đèn đỏ ngay giữa giao lộ.
Theo lời mời của một chàng trai đang phụ việc công trình của chồng tôi ở Sài Gòn, chúng tôi thu xếp một chuyến về thăm nhà cậu ấy. Là người Khmer chính gốc, năm nào cũng vậy, đến dịp tết năm mới của dân tộc Khmer là cậu đều xin phép về quê để đón tết bên gia đình và thực hiện nghi thức rửa chân báo hiếu cho cha mẹ. Với người Khmer, đây là dịp quan trọng nhất trong năm. Tết là dịp mừng năm mới theo lịch nông nghiệp, mở ra một vụ mùa mới với nhiều ước nguyện bội thu, mùa màng sung túc, người dân được ấm no. Tết cũng là dịp để những người con xứ Phật dù có đi xa tận đẩu đâu vẫn thu xếp quay về, đắm mình trong lời kinh tiếng kệ. Những ngày này, họ được trở lại là chính mình, rũ bỏ hết bụi trần trên đường mưu sinh vất vả, để được thở hơi thở trong lành, thấm nhuần triết lý nhân sinh nhà Phật.
Để đối phó với nắng nóng kỉ lục, nhiều hàng quán tại TP.HCM cũng áp dụng các giải pháp làm mát khác nhau. Phun sương, mưa nhân tạo, tưới nước vỉa hè... là những hình ảnh phổ biến mà chúng tôi ghi nhận được.
Theo ghi nhận của PV Thanh Niên, triều cường xâm thực đã "nuốt chửng" hàng ngàn khối đất, cát, làm sạt lở bờ biển gần 800 m từ Đồn biên phòng cửa khẩu cảng Dung Quất đến bãi biển Hòn Cóc, thôn Tuyết Diêm 1, xã Bình Thuận. Nhiều đoạn sạt lở nghiêm trọng, lấn sâu vào đất liền tới 7 m, dài theo bờ biển 10 m. Một số người dân địa phương cho biết tình trạng sạt lở đã xảy ra khoảng 3 năm trở lại đây và đang ngày càng diễn biến phức tạp hơn. "Hồi trước bờ biển nằm ở ngoài xa, bây giờ vô sát đây. Sạt lở ngày càng nghiêm trọng, những hàng phi lao chắn sóng cũng bị đánh trơ gốc, một số cây bị sóng biển cuốn trôi", ông Mai Văn Xế, ở thôn Tuyết Diêm 1, cho biết.
Ngồi giữa không gian của những lời cầu kinh sớm, tôi nhìn lên mái vòm nhà thờ, thấy lũ chim bay lượn, ríu rít phía trên. Tôi nhìn tượng Đức Mẹ, thầm khấn mong nguyện vọng mình về miền Tây được suôn sẻ. Tan buổi cầu kinh, tôi ra khỏi thánh đường, đang chưa biết làm sao để đến đúng nhà cô gái ấy thì một bà bác bán dạo đến bắt chuyện với tôi. Khi tôi kể bà nghe câu chuyện của mình, bà “à” lên và gọi một chú xe ôm nào đó “rành đường nhất xứ này” đến chở tôi đi tìm. Chú xe ôm ấy đến, và hứa không tìm ra nhà cô gái ấy cho tôi, chú không “chạy xe thồ” nữa. Chú cũng lấy giá hữu nghị cho tôi vì tôi đi “giúp người”. Xe rời đi, tôi nhìn lại bà bác và thấy nụ cười hiền từ vẫy chào cùng lời chúc cho tôi may mắn. Nhờ hai con người tình cờ ấy, tôi đã tìm gặp đúng nhà cô gái không may kia ở một cánh đồng thật xa đâu đó tại huyện Trần Đề.
Tôi yêu Hà Nội như yêu món bún ốc một lần ăn rồi nhớ mãi. Cái món ăn tưởng như là “quê rất quê” ấy tôi vô tình tìm thấy trong một góc nhỏ của Hà Nội.
4.69GB
Xem1.61B
Xem147.14MB
Xem95.64MB
Xem3.47GB
Xem291.77MB
Xem41.4888.72MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
bảng xếp hạng bóng đá 32 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
277kèo bóng 2/2.5
2025-10-14 06:56:09 b52.club apk
667số thứ miền bắc hôm nay
2025-10-14 06:56:09 bd keonhacai
487M8M
2025-10-14 06:56:09 Khuyến nghị
700bongdaso info
2025-10-14 06:56:09 Khuyến nghị